Nhóm dịch Crescent Moon
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Go down
chungtolabengoan
chungtolabengoan
Level 200
Level 200
Bài viết : 77
Tuổi : 21
Ngày tham gia : 14/07/2017
Nữ Đến từ : Kingpinweb
Ngày tháng năm sinh : 06/10/2002
Cung Hoàng Đạo : Libra
https://crescentmoon.forumvi.com

(Đam mỹ, cổ đại) Thực định chung thân - Xuyên Bạch - Page 2 Empty (Đam mỹ, cổ đại) Thực định chung thân - Xuyên Bạch

Tue Aug 01, 2017 1:20 pm
First topic message reminder :

Thực định chung thân

Tác giả: Xuyên Bạch

Người dịch: Tùy Nhã, Kidlove

Thể loại: Sinh tử văn, cổ trang, mỹ công x cường thụ, HE

Độ dài: 26 chương

Giới thiệu truyện:

Một vương gia tiêu sái do kén ăn nên bị bệnh.

Hắn là một đầu bếp bình dị không tên tuổi nhưng đồ ăn lại lọt mắt Vương gia tiêu sái, cao ngạo kia. Sau đó hắn cũng bị Vương gia kia ăn luôn, còn dựng dục đời sau cho Vương gia.

Để biết thêm chi tiết, các bạn hãy đọc "Thực định chung thân"


Được sửa bởi chungtolabengoan ngày Tue Jan 15, 2019 8:29 pm; sửa lần 1.

chungtolabengoan
Level 200
Level 200
Bài viết : 77
Ngày tham gia : 14/07/2017
https://crescentmoon.forumvi.com

(Đam mỹ, cổ đại) Thực định chung thân - Xuyên Bạch - Page 2 Empty CHƯƠNG 5

Tue Jan 15, 2019 8:32 pm
Dịch: Kidlove (meomoon86) 


Biên: Tùy Nhã






Minh Đồng theo dõi một đường. Khi đó, bị bọn người háo sắc quấn lấy sáu lần khiến hắn bực mình đánh người, ngẫm lại đúng là rút củi dưới đáy nồi, hạng người đăng đồ lãng tử liên tiếp xuát hiện. Đi qua mấy người đầu hẻm, cuối cùng nam nhân cao lớn cũng đi vào một căn phòng rách nát ở thành đông.


“Chẳng lẽ là Kim ốc tàng kiều*?”


(*xây nhà vàng cất giữ người đẹp)


Minh Đồng gập chiết phiến cất vào trong ống tay áo, lẩm bẩm: “Kẻ ngu si mới có thể bán mình mà Kim ốc tàng kiều, huống chi là phòng ở cũ nát như vậy?”


Minh Đồng âm thầm nấp ngoài phòng sau đó ghé mắt nhìn vào bên trong. Từ ánh sáng mờ mờ có thể thấy trong phòng có một chiếc giường gỗ, một chiếc bàn và một cái ghế. Ngoài ra thì chỉ có bốn bức tường khác mà người nam nhân kia đang ngồi ở mép giường đút đồ ăn cho bà lão nửa nằm ngửa ngồi ở trên giường. Bà lão rất lớn tuổi nên mặt nhăn, da lỏng, toàn thân lão khô teo yếu ớt đến nhìn không ra hình người, nhìn từ xa cũng thấy thấy hoảng. Mà nam nhân lại chẳng có vẻ lưu tâm, miệng thổi từng muỗng từng muỗng cẩn thận đưa vào trong miệng bà lão, khắp phòng nồng nặc hương thuốc khiến kẻ khác thèm nhỏ dãi.


“Trương nãi nãi, uống thêm ba muỗng nữa ạ.”


Minh Đồng trốn trên nóc nhà đợi rất lâu đến khi nhà hàng xóm đã đốt đèn. Hắn ngửi mùi tuyết liên nhân sâm trong chén thuốc cũng đoán được đây là thuốc bổ quý hiếm. Minh Đồng đợi đến khi nam nhân kia dặn dò xong người trong nhà và rời đi thì hắn xoay người nhảy từ trên nóc nhà nhảy xuống, nhẹ nhàng chạm chân xuống đất như một con chim yến, tiêu sái bước vào trong phòng.


“Nốt ruồi đen? Nốt ruồi đen sao ngươi còn trở lại! Lão bà tử không có việc gì, ngươi không cần quan tâm.”


Sơ sẩy một cái, cánh tay của Minh Đồng bị bà lão bắt được, lòng bàn tay đầy vết chai tay, hắn có cảm giác rất kỳ quái nhưng không hề thấy khó chịu. Bà lão cũng lo sợ không yên mà vừa lôi kéo tay hắn vừa nói: “Ngươi đứa bé này quá thành thật rồi, ta đây đã là một lão bà tử còn nửa đoạn thân thể sắp về hoàng thổ. Ai… Đương nhiên không phải bởi vì bất quá xưa kia đút cho ngươi vài hớp mà ngươi đều đã chiếu cố ta nhiều năm như vậy... Được rồi, được rồi. Mệnh của Lão bà tử tự mình biết, hà tất phải dùng những thứ đồ tốt này. Nốt ruồi đen, ngươi giữ lại bạc để thú một cô nương tốt đi...”


Mắt của bà lão mắt không nhìn thấy, Minh Đồng lại thấy rõ ràng tình cảm chân thật của bà lão, ngực khẽ nhúc nhích, khí trong đan điền chậm rãi khởi động, cảm giác thật ấm áp. Mà lúc này bóng lưng nam nhân kia đột nhiên hiện lên trong đầu hắn, thân ảnh nam nhân ngày càng rõ, rõ ràng hắn nhớ tới cái ngày ấy quỷ thần xui khiến ấy, mùi thơm ngọt ngào của đôi môi.


“...”


Minh Đồng hận không thể một quyền đánh chết chính mình, cho dù xuất hiện ảo giác cũng không thể là hình ảnh đáng sợ đó, sao có thể là nam nhân vừa đen vừa thô kệch không có chỗ nào đẹp kia, nhất định là nam nhân kia đã hạ bùa chú với hắn.


Bà lão nói mãi mới xong thì trời lúc đó đã tối, Minh Đồng đưa cho bà lão hàng xóm một khoản ngân phiếu lớn, nhắc nhở gia đình đó trong ngày thường chăm sóc bà lão.


“Nếu có việc gì liên quan tới bà lão thì cầm theo ngọc bích tới Định Vương phủ.”


Không đợi hàng xóm hỏi danh tính của mình, Minh Đồng đề khí nhảy lên, rất nhanh tiêu thất ở trong bóng đêm.
chungtolabengoan
chungtolabengoan
Level 200
Level 200
Bài viết : 77
Tuổi : 21
Ngày tham gia : 14/07/2017
Nữ Đến từ : Kingpinweb
Ngày tháng năm sinh : 06/10/2002
Cung Hoàng Đạo : Libra
https://crescentmoon.forumvi.com

(Đam mỹ, cổ đại) Thực định chung thân - Xuyên Bạch - Page 2 Empty CHƯƠNG 6

Tue Jan 15, 2019 8:33 pm
Dịch: meomoon86


Beta: Tùy Nhã




Minh Đồng ăn rất ngon miệng, cơm xào trứng hôm nay còn ngon hơn khi ở tiểu điếm thành đông, mùi vị khiến người người yêu thích, rõ ràng phòng ăn ở Vương phủ tốt hơn nhiều so với phòng ăn nhỏ kia bao nhiêu.


Dưới sự phân phó của Minh Đồng, đồ ăn lần nào cũng phải tự tay nam nhân trực tiếp mang tới. Lâu dần cho dù quan hệ không phải là hòa hợp cũng không đến mức chán ghét..


“Này, ngươi... Cái đó, trở lại đây”


Minh Đồng mở miệng muốn gọi hắn lại nhưng hắn bất ngờ phát hiện đến bây giờ, kể ra đã mấy tháng sống chung mà hắn còn chưa biết tên của người nọ, Minh Đồng nhìn mặt người nọ đầy nghi vấn, trong lòng cũng cảm thấy áy náy, “Nói cho Bổn vương biết tên của ngươi.”


“Nốt ruồi đen, mọi người đều gọi tên ta là vậy.”


Bổn vương giống những người khác không, Minh Đồng oán thầm một câu, mắt phượng bắt đầu có vài phần giận dữ oán hận: “Chẳng lẽ Bổn vương không xứng để biết tên ngươi?”


“Vương gia sao lại nói vậy, kì thật tên của ta với con người ta không tương xứng.” Trên khuôn mặt đen thui của nam nhân có vài phần ửng đỏ sau đó bắt đầu lộ ra thần sắc ngượng ngùng.


Minh Đồng bị câu nói đó làm cho hứng thú mà đùa dai, hắn rướn người về phía trước, đôi mắt xinh đẹp hơi híp lại, nói: “Chẳng lẽ là một cái tên phong nhã mỏng manh.”


“Ơ, Vương gia ngài thật là lợi hại!” Ánh mắt nam nhân tràn đầy sự ngưỡng mộ, gật đầu liên tục nói: “Cha ta nói rằng dòng họ ta trước nay không có kẻ đọc sách nên lấy cho ta một cái tên rất kêu là ‘Nam Lạc’.”


“Ngươi họ Nam?!”


Minh Đồng trợn tròn mắt dường như có phần bốc hỏa, răng hắn va cập vào nhau từng tiếng “kẹt kẹt” vang dội như muốn ăn thịt người vậy. Hắn vọt một bước dài đến trước mặt nam nhân, tay hắn dễ dàng xốc cổ áo của nam nhân lên, đẩy nam nhân áp vào tường, không cho hắn động đậy ——


“Ngươi thật sự họ Nam?!”


“Phải, phải, ta họ Nam, họ này thật sự rất khan hiếm.


Nam nhân mặt phồng lên đến đỏ bừng, trên mặt vẫn còn mang theo sự kinh ngạc, hai tay hắn kéo cánh tay Minh Đồng đang đặt trên cổ nhưng dù làm thế nào vẫn không thể nhúc nhích.


“Quê quán ngươi ở đâu? Nói mau!”


“Đời đời nhà ta đều ở thành Đông!”


“Á —— ”


Minh Đồng nhìn chằm chằm vào mặt nam nhân, hắn hít một hơi lạnh, sau đó đột nhiên thả tay ra, khuôn mặt phiền muộn trở về ghế ngồi của mình, hắn vừa ngồi xuống ghế, vừa nói: “Thiên ý, chẳng lẽ đây chính là con mẹ nó thiên ý sao?”


Ngay lúc này, người làm trong Vương phủ lảo đảo nghiêng ngả xông vào, hắn dâng lên một miếng ngọc bích, nói: “Vương gia, có người cầm ngọc bích của Ngài tới báo rằng cái lão thái thái ở thành Đông sắp không xong!”


Lúc chạy đến nơi, Bà lão chỉ còn chút hơi tàn. Thái y Vương phủ chỉ nói là tuổi tác đã cao dù xoay chuyển trời đất cũng hết cách. Bà lão kéo tay của Nốt ruồi đen, nói từng hơi đứt quãng, sau đó cũng nói tới chuyện hắn đưa tiền cho hàng xóm nhờ chiếu cố bà. Bà lão nói đi nói lại rất nhiều lần, nam nhân cuối cùng lúc này mới hiểu rằng thì ra từ trước đến nay Định Vương Minh Đồng im hơi lặng tiếng chiếu cố chăm sóc bà lão.


Bà lão ra đi rất thanh thản, Nam Lạc khóc lớn vì bà lão mà túc trực bên linh cữu đưa ma. Mà mảnh đất phong thủy tốt để chôn cất lại được Định Vương phủ một tay lo liệu. Chính vì vậy, Nam Lạc thầm ngưỡng mộ, kính nể với Minh Đồng. Hắn trở lại Vương phủ thầm nhủ nhất định phải một lòng hầu hạ thật tốt cái người “Tâm địa tốt, dáng dấp tốt và nhân phẩm cũng tốt” chính là chủ nhân hắn. Nhưng chủ nhân này lại không cho phép hắn xuất hiện trước mặt hắn nữa.
chungtolabengoan
chungtolabengoan
Level 200
Level 200
Bài viết : 77
Tuổi : 21
Ngày tham gia : 14/07/2017
Nữ Đến từ : Kingpinweb
Ngày tháng năm sinh : 06/10/2002
Cung Hoàng Đạo : Libra
https://crescentmoon.forumvi.com

(Đam mỹ, cổ đại) Thực định chung thân - Xuyên Bạch - Page 2 Empty CHƯƠNG 7

Tue Jan 15, 2019 8:33 pm
Dịch: meomoon86


Beta: Tùy Nhã




Kì thực, Minh Đồng cảm thấy không tin vào cái gọi là số mệnh. Nhưng thực tế rõ ràng không hề như vậy.


Sau khi kết thúc lễ buộc tóc trưởng thành, trước ngày đó lão sư từ vạn dặm không xa vì hắn mà xem một quẻ, nói hắn có một nạn kiếp.


Cho dù từ bé hắn vẫn luôn tôn kính thúc bá Thiên Sư, nhưng điều này Minh Đồng hắn hoàn toàn không tin. Rất nhanh sau đó hắn liền quen mất nó, giống như một trò đùa nhanh chóng trôi qua. Sau nửa năm mà hắn không hề gặp bất kỳ tai họa nào cũng vì vậy mà tất cả mọi người dần dần quên chuyện này, ngay sau đó Minh Đồng bỗng sinh bệnh nặng, nằm liệt giường. Hắn dường như phải dùng hết linh đan diệu dược của hoàng thất cùng nhân sâm nghìn năm, miễn cưỡng mới nhặt về được tính mạng. Sau chuyện này Minh Đồng hắn không thể không tin quẻ bói của Thiên Sư, lúc hắn bệnh nặng mới khỏi, Thiên Sư quái tượng lại một lần nữa chỉ hướng cho Minh Đồng.


“Họa này phải dựa vào phúc sở, trong cái họa tất có cái phúc, thế chất, hồng loan tinh của ngươi đang động, người định mạng của ngươi đã có.”


Minh Đồng đang xem ca múa ở Khúc Lầu thanh suýt nữa phun ra một búng máu, “Tại sao Đế Tinh lại chiếu cố Bổn vương như vậy, ngay cả Vương phi cũng thay ta chọn xong?”


Minh Đồng tự giễu nhưng không ngờ lại nhận được hồi đáp: “Thiên cơ bất khả lộ.”


Hắn không khỏi đen mặt, nói: “Thế bá, dẫu gì cũng phải nói rõ cho ta biết ta chết như thế nào, thiên cơ bất khả lộ nhưng ít nhất nể tình thúc phụ mà nói cho ta biết đôi điều chứ.”


“Thành Đông, người họ Nam.”


Thiên Sư vân vê ngón tay, thấy Minh Đồng ánh mắt đang trông đợi, cuối cùng chỉ đành nói như vậy.


Gần đây, đồ ăn hàng ngày không chỉ là món cơm xào trứng trăm năm ăn không thấy chán này mà cũng có rất nhiều món ăn phong phú khác. Chỉ là đồ ăn bình thường như khoai tây cắt lát cũng đủ khiến người ta thèm thuồng. Khoai tây đều được thái mỏng nhỏ miết như sợi, lá hành màu xanh cắt nhỏ tô điểm đĩa khoai càng làm tăng sự thèm ăn của Minh Đồng.


Quan trọng hơn là cảm giác vị giác đột nhiên trở lại, Minh Đồng biết người nam nhân kia đối với hắn thật tâm thất ý. Nhưng sao thể nhìn nếu như bảo mình cưới một người đàn ông cao lớn như vậy làm phi, ngược lại không bằng chết sớm cho xong. Có lẽ cả đời này không gặp hắn thì có thể đánh vỡ lời tiên đoán kia.


“Vương gia, Vương gia! Ta mới vừa làm xong món canh cà chua trứng gà, vẫn còn rất nóng hổi ngài ăn một ngụm cho ấm dạ dày đi!”


Thanh âm đủ lớn để truyền khắp vương phủ, Minh Đồng  trong phòng đen mặt nhẫn nhịn hơn nửa canh giờ. Không bao lâu Nam Lạc cuối cùng cũng mang thức ăn tới, đã vậy còn thét rất to, phải biết rằng có người ngồi trong nhà đang chịu đựng bao nhiêu sự mê hoặc.


“Đi, đi, mang canh vào cho Bổn vương.”


Tổng quản khổ sở, nói: “Vương gia, chỉ cần ngài nói một lời sẽ có người bưng vào cho ngài. Người này đã quay đi trở tám lượt chờ ngài, sợ là nếu không thấy Vương gia ngài… ”


Minh Đồng nhìn một mân chén bát ở phía trước mắt, cắn răng, nói, “Tên trời đánh này, thật là ma tới khắc Bổn vương mà!”


Nam Lạc cuối cùng cũng được vào, trên mặt hắn là sự vui mừng thật lòng, hắn nhìn về phía mân bát mà toét miệng cười, nụ cười chân thật xuất phát từ đáy lòng mà thuần túy.


“Vương gia, ta bưng thêm bát canh cho ngài.”


Hán tử cao lớn không hiểu lễ nghĩa, tự ý tiến tới gần ghế ngồi bên cạnh Minh Đồng, cầm một chén canh, lại quệt miệng thổi lạnh bát canh, “Uống rất ngon, uống một hớp đi?”


Nam Lạc ngẩng đầu lên nhìn, đây là lần đầu tiên Minh Đồng phát hiện ánh mắt hắn đen bóng, kinh ngạc gật đầu một cái, tiến người lên phía trước, một hớp ngậm vào môi Nam Lạc.
chungtolabengoan
chungtolabengoan
Level 200
Level 200
Bài viết : 77
Tuổi : 21
Ngày tham gia : 14/07/2017
Nữ Đến từ : Kingpinweb
Ngày tháng năm sinh : 06/10/2002
Cung Hoàng Đạo : Libra
https://crescentmoon.forumvi.com

(Đam mỹ, cổ đại) Thực định chung thân - Xuyên Bạch - Page 2 Empty CHƯƠNG 8

Tue Jan 15, 2019 8:34 pm
Dịch: meomoon86


Beta: Tùy Nhã




Hôm đó nhất định là thần xui quỷ khiến, là ác mộng lớn nhất đời này của Minh Đồng.


Minh Đồng thế nào cũng nghĩ không thông, rốt cuộc thì hắn đã trúng cổ độc gì mà lại có thể chủ động hôn nam nhân cao lớn. Thậm chí… hắn lại còn cảm thấy đó là hương vị mềm nhất, ngọt  ngào nhất mà hắn từng hưởng qua.


Minh Đồng chui đầu vào trong chăn. Hắn hận bản thân không ngủ được một giấc chết luôn để khỏi nghĩ tới bộ mặt khiếp sợ của nam nhân khi được hắn hôn. Hay tốt nhất là khi tỉnh ngủ thì vứt hết, quên hết tất cả mọi chuyện tống khứ sau lưng. Hắn thật không ngờ Nam Lạc lại như nghiệt chướng không ngừng xuất hiện ở trong đầu hắn, làm người ta chưa kịp hận.


Đêm mộng xuân thoải mái lười biếng. Mắt hắn di chuyển ánh nhìn, bộ dáng xinh đẹp chờ mong, đang muốn vận động thân thể một chút thì phát hiện ở trong chăn nệm có một thứ dinh dính dị thường!


Người nào không biết Định vương được gọi là đệ nhất mỹ nhân là người cực kỳ phong nhã trác tuyệt, là người bắt giữ vô số tâm hồn thiếu nữ nhưng chưa từng động tình. Hắn chưa bao giờ thiếu người bên gối càng khỏi cần nói tới cái chuyện mộng tinh rất mất mặt này. Kết quả là, khi Mình Đồng phát hiện ra chuyện này, hắn sửng sốt đứng ngây ngô cạnh mép giường tới nửa khắc mà vẫn bất động.


Hắn ném một cây đuốc vào giường, đốt hết chăn nệm, sợ là ngay cả vương phủ này hắn cũng đem đốt đi. Minh Đồng nhìn khói đen bốc lên, quyết định chết cũng không để người khác biết cái kẻ đêm qua trong mộng mây mưa cùng hắn thật ra là một nam nhân vừa đen vừa cường trắng – đầu bếp Nam Lạc kia được!


Mộng xuân này thật sự đáng sợ, Minh Đồng trốn vào kỳ quán, ngồi ngay ngắn, phía đối diện là đương thời kỳ quán Sở Ngâm cô nương. Đợi Minh Đồng ấp úng nói xong, Sở Ngâm che miệng cười một tiếng, nàng hết sức vui mừng. Không phải là nàng không đồng tình hoàn cảnh trước mặt của lão hữu chơi cờ này, thật sự là nàng không nhìn ra bộ dáng Minh Đồng này là kẻ mà mọi người đều yêu thương mà muốn một tay giúp hắn.


Sở Ngâm lấy ống tay che ý cười, trong lúc đó con cờ màu trắng chiếm xuyên về trận thế, cắt đứt toàn bộ quân trước và quân sau của phe địch, không đợi Minh Đồng suy tư, nàng cười tủm tỉm hỏi: “Có thể là vì ngài thích hắn không?”


Câu nói cả kinh rơi giữa không gian khiến đồng tử đen như hồ ly giảo hoạt ngày thường nhất thời trừng lớn, lúc sau Minh Đồng mới nói: “Làm sao có thể như vậy!”


“Vậy là chán ghét?”


“... Ngược lại cũng không.”


Minh Đồng chần chừ đáp lại khiến Sở Ngâm lại cười một tiếng, “Không thích không ghét, chẳng qua là mỗi ngày  ngài đều suy nghĩ về người ta, hàng đêm đều gặp trong mộng?”


“... Bổn vương chỉ thích thức ăn do hắn làm! Hắn vừa cao lại vừa to như vậy thì thôi đi, trời sinh còn đen nữa, tắt đèn rồi ngay cả người cũng nhìn không thấy rõ. Bổn vương sao có thể thích người như vậy! “


“Vậy Vương gia hôn hắn làm gì?”


“Đầu của Bổn vương bị cửa kẹp!”


“Tư vị kia như thế nào?”


“... Ngược lại cũng không tệ.”


“Trong mộng có mùi vị chứ?”


“Khụ khụ —— “


Minh Đồng “Ba” một tiếng gấp chiết phiến lại che đi một nửa gò má ửng đỏ. Ngay lúc này, Tổng quản vương  phủ đẩy cửa thông báo, hắn nói là Tần Vương mời Kỳ qua phủ uống rượu ngắm trắng làm tăng thêm tình nghĩa huynh đệ.


“Nhất định là Minh Niệm thương nhớ Thái Phó người kia cho nên mới tìm Bổn vương mượn rượu giải sầu!”


Vẻ mặt Minh Đồng vội vã, đáy mắt lại giấu được sự lo âu, vội vàng đứng dậy cáo từ. Sở Ngâm cũng đứng dậy đưa tiễn, đôi mắt nàng lúc nào cũng như cũ yêu kiều nở một nụ cười.


Minh Đồng quen thuộc nội viện đi thẳng tới lương đình. Bên trong lương đình một Tần vương trẻ tuổi tự mình độc chẩm, trong đôi mắt hoa đào lưu chuyển một sự tịch mịch khiến người đau lòng.


“Tới tới tới, uống rượu!”


Minh Niệm đã thấm men say, sau khi đem bầu rượu giao cho Minh Đồng lại ngửa cổ uống uống, rượu trong ly rượu tràn cả ra ngoài.
chungtolabengoan
chungtolabengoan
Level 200
Level 200
Bài viết : 77
Tuổi : 21
Ngày tham gia : 14/07/2017
Nữ Đến từ : Kingpinweb
Ngày tháng năm sinh : 06/10/2002
Cung Hoàng Đạo : Libra
https://crescentmoon.forumvi.com

(Đam mỹ, cổ đại) Thực định chung thân - Xuyên Bạch - Page 2 Empty CHƯƠNG 9

Tue Jan 15, 2019 8:34 pm
Dịch: meomoon86


Beta: Tùy Nhã




Mỹ tửu khắp nơi, đều được cất giữ trong Tần vương phủ.


Mỹ tửu khó gặp nhất mà Tần vương phủ cất giữ chỉ có duy nhất năm đó trước khi Tần Vương thành thân mới mang ra cộng ẩm. Hôm nay có mỹ tửu trong tay nhưng lại khiến Minh Đồng mất hứng. Minh Đồng nhìn bộ dạng Minh Niệm thất hồn lạc phách như vậy, chỉ có thể cảm khái tình sâu thì tổn thương nhiều cũng chỉ biết oán trách tình cảm này.


Cuối cùng hai người ngươi tới ta đi, nói chỉ say mới có thể nghỉ, chỉ chốc lát sau, vô số vò rượu bị nghiêng đổ. Minh Niệm nằm sụp trên bàn đá một tiếng lại kêu một tiếng “Thái phó”. Minh Đồng càng say hơn, hắn một tổng quản vương phủ bên cạnh muốn đỡ hắn, một bên choạng vạng rời đi. Khi đó, hắn thậm chí còn thi triển khinh công, rơi xuống nóc nhà năm lần, vô số lần đi sai đường. May mắn là tổng quản vẫn luôn đi theo ở phía sau cẩn thận phục vụ hắn mới miễn cưỡng về được cổng trước của Định vương phủ, nhưng không ngờ đụng trúng Nam Lạc đang đi ra ngoài.


Minh Đồng xoa xoa mắt, hai tay đè lên vai của Nam Lạc, miệng nói không rõ ràng như chứa củ cà rốt: “Thế nào lại là ngươi? Cái mộng chết tiệt, sao còn chưa tỉnh… ợ!”


Mũi bị mùi rượu xông vào, Nam Lạc nhíu mày nhưng hắn vẫn cẩn thận đỡ Minh Đồng ổn định trên ngực mình. Khi hắn nhìn xung quanh tìm Tổng quản giúp đỡ thì đã không thấy bóng dáng Tổng quản đâu.


“Cái này, này... ta...”


Người ở trong ngực bắt đầu hùng hùng hổ hổ của kẻ điên rượu, thân thể hắn giống như tê liệt ngã mềm vào người Nam Lạc. Nam Lạc do dự hồi lâu luống cuống chân tay, chỉ đành phải ôm Minh Đồng. Một nam tử trưởng thành như Minh Đồng dường như không khiến hắn cảm thấy khó nhọc, thậm chí hắn còn ước chừng cánh tay Minh Đồng đôi chút, tự mình âm thầm quyết định sau này phải làm thức ăn cường thân kiện thể cho Vương gia.


Nam nhân cao lớn sải bước đi vào khiến nhiều người ghé mắt nhìn chăm chú nhưng Nam Lạc lại hồn nhiên không hề hay biết. Tầm mắt lo lắng của hắn đều tập trung trên mặt Minh Đồng, tiếp đó lại không tự chủ nhìn về cần cổ trắng bên trong cổ áo rộng lớn kia. Cảnh sắc như vậy chợt dụ hoặc tâm tình hắn, Nam Lạc theo bản năng nuốt nước miếng một cái, đến khi hắn phục hồi tinh thần thì đã đến phòng ngủ của Minh Đồng.


Nam Lạc vừa đặt Minh Đồng lên giường, cánh tay hắn đột nhiên bị kéo lại, trong nháy mắt cả người hắn đã bị đặt ở dưới người khác. Người đè trên hắn không ai khác là man nhân đang say rượu kia, ánh mắt nam nhân mông lung, thế nhưng bàn tay đè trên ngực hắn nặng như sắt.


Nam lạc không hiểu, một người đàn ông gầy nhỏ như vậy làm sao lại có khí lực kinh người như thế, không đợi hắn suy tư, môi hắn đã bị chiếm lấy. Nặng nề từng ngụm dường như còn có mùi máu tanh.


“... Vương gia?”


Thanh âm của Nam Lạc cũng không làm Minh Đồng thanh tỉnh trở lại, đôi mắt đỏ ngẩng đầu lên nhìn mang theo một chút nghi ngờ trên mặt, “xoẹt” một cái đã xé rách quần áo của Nam Lạc.


“Lại là một giấc mộng, ợ!”


Minh Đồng trong mắt có chút chán ghét nhưng lại không ngừng động tác. Hắn cúi đầu hung hắng càn quấy trong khoang miệng của nam nhân, mùi máu quyện cùng mùi rượu say mê khiến hắn cảm thấy bụng dưới lan tràn lửa như bộc phát. Tiếp đó, hắn lột nốt cái tiết khố còn sót trên người nam nhân, đem hai chân thon dài áp chế ở trước ngực mình.


“Vương, Vương gia, là ta, ta là Nam Lạc!”


Cuối cùng, Nam lạc cũng biết sắp xảy ra chuyện gì, nhưng khí lực hắn chống lại người kia không có lấy nửa điểm suy chuyển giống như đều bị vùi lấp bên trong cây bông. Đang trong lúc hoảng hốt, con ngươi màu đỏ của Minh Đồng chợt nhìn thẳng vào hắn, sự hoảng loạn trên mặt Nam Lạc nhất thời thay vào đó là sự lo lắng ——


“Vương gia, ngài hình như bị người khác hạ xuân dược giống như trong sách nói vậy?”
chungtolabengoan
chungtolabengoan
Level 200
Level 200
Bài viết : 77
Tuổi : 21
Ngày tham gia : 14/07/2017
Nữ Đến từ : Kingpinweb
Ngày tháng năm sinh : 06/10/2002
Cung Hoàng Đạo : Libra
https://crescentmoon.forumvi.com

(Đam mỹ, cổ đại) Thực định chung thân - Xuyên Bạch - Page 2 Empty CHƯƠNG 10

Tue Jan 15, 2019 8:34 pm
Dịch: meomoon86




May mà Minh Đồng cảm thấy mình ở trong mộng, nếu không hắn có thể sẽ bị tức đến hộc máu, vì vậy, ngón tay hắn chợt cắm vào hậu huyệt của nam nhân như thể cho hả giận, hậu huyệt nhỏ bé vì lần đầu tiên bị vật lạ xâm nhập nên có ý thức bài xích dị vật. Nam Lạc kêu một tiếng thê thảm nghẹn ngào, hai chân hắn mãnh liệt đạp, ý định thoát khỏi sự kìm ép của Minh Đồng.


“Ợ,  sao càng ngày càng gấp vậy!”


Minh Đồng dường như không coi phản kháng của Nam Lạc ra gì, khớp xương ở ngón tay ẩn chứa một lực kinh người, hắn giơ tay lên cao, hũng hãn đánh lên mông Nam Lạc. Thanh âm thanh thúy của cái tát khiến nam nhân trợn to hai mắt, mờ mịt không biết rõ nguyên do. Ngay sau đó lại có một bàn tay khác tiếp tục đánh vào cùng một chỗ trên mông hắn khiến màu da đen của hắn cũng hiện rõ màu đỏ do sưng.


“Thật là, ở trong mộng cũng phiền toái như vậy, đợi Bổn vương cưng chìu thật tốt nhé... Ợ!”


Cũng không có chất bôi trơn, ngón tay ra vào bên trong rất khó khăn, khi miễn cưỡng nhét được ngón tay thứ hai vào, ngón tay Minh Đồng cũng cảm thấy sự khó khăn, hơn nữa còn không thể rút ra. Sắc mặt Minh Đồng hết sức khó coi, phía dưới của hắn đã căng đau khiến hắn nhịn không được muốn ngay, Nam Lạc lại không muốn nhìn hắn thê thảm như vậy.


Nghĩ tới Vương gia nhà mình rơi vào tình cảnh như vậy cảm giác chắc chắc là như đao chặt lăng trì rất thống khổ. Hắn mơ hồ cảm thấy bên trong mình có thứ gì trào ra nhưng cũng không biết có phải là máu tươi không. Rõ ràng là thống khổ như vậy, nhưng khi nhìn Vương gia bị xuân dược làm cho hồ ngôn loạn ngữ, Nam Lạc lại sinh ra đau lòng cùng thương tiếc.


Trong sách có nói rằng, khi bị trúng xuân dược thì phải cùng người khác giao hợp, nhưng nếu không làm hậu quả sẽ là thất khổng lưu huyết* mà chết, mới chỉ nghĩ thảm trạng như vậy, Nam Lạc lập tức cắn răng không chút sợ hãi đem chân mình dang rộng ra một chút.


*bảy lần chảy máu bên trong


Minh Đồng đột nhiên thấy Nam Lạc thuận theo như vậy có phần tụt hứng, hắn chỉ đành nhéo vật giữa chân một cái, sau đó kéo căng và sờ mấy lần khiến hắn tấm tắc khen ngợi, cuối cùng hắn thu hồi tay trên lớp da đen trơn non đó. Minh Đồng lúc này đã không nhịn được nữa, hắn cúi xuống nhìn phân thân của Nam Lạc đang ở gần với phân thân của mình, sau đó hắn hung hãn cắm một cái trên thân thể Nam Lạc.


“Ô!”


Phía thịt non mềm có lưu lại một dấu răng đỏ tươi, Minh Đồng nửa tỉnh nửa mơ nhìn kiệt tác mình lưu lại hài lòng gật đầu một cái, trong đôi mắt hồ ly lẳng lơ xoay chuyển như mê hoặc lòng người rơi vào mắt Nam Lạc.


Nam Lạc ngơ ngác nhìn ngắm một hồi, lúc này nam căn căng đầy sức sống cũng đã phá cửa mà vào khiến hắn đau đớn thoáng biến sắc, hai tay hắn nắm cánh tay của Nam Đồng, ngón tay hắn in sâu vào trong da thịt của người nọ nhưng vẫn không thể khiến hắn quên đi sự đau đớn.


“Nhẹ... Chút... A a!”


“Ngươi cũng buông lỏng một chút, ngươi muốn kẹp chết Bổn vương à! A! Thật chặt!”


Minh Đồng cũng chẳng hề dễ chịu, nam căn bị kẹp ở chính giữa tiến thoái lưỡng nan, sắc mặt của Nam Lạc lại ảm đạm khiến trong ngực hắn máy động. Sau đó hắn gần như theo bản năng nắm lấy phân thân đang mềm nhũn của nam nhân, cái gia khỏa kia đang ủ rũ thấp bé nằm trong lòng bàn tay của Minh Đồng đang được Minh Đồng sờ soạng giống như đang trêu chọc ái nhân.


Ngón tay vòng thành một vòng tròn khiến gia khỏa đang mềm nhũn bắt đầu ngẩng đầu lên, Nam Lạc cũng bắt đầu từ từ buông lỏng cơ thể, trên mặt cũng bắt đầu khôi phục chút huyết sắc.


Lúc này, Minh Đồng thẳng lưng đâm vào, nam căn cuối cùng cũng một đường thông thuận đi vào chỗ sâu nhất bên trong Nam Lạc.
chungtolabengoan
chungtolabengoan
Level 200
Level 200
Bài viết : 77
Tuổi : 21
Ngày tham gia : 14/07/2017
Nữ Đến từ : Kingpinweb
Ngày tháng năm sinh : 06/10/2002
Cung Hoàng Đạo : Libra
https://crescentmoon.forumvi.com

(Đam mỹ, cổ đại) Thực định chung thân - Xuyên Bạch - Page 2 Empty CHƯƠNG 11

Tue Jan 15, 2019 8:36 pm
Dịch: meomoon86




“Ô...”


Nhìn gia khỏa trong tay nhất thời ủ rũ xuống, Minh Đồng đột nhiên sinh lòng thương tiếc, cặp mắt mơ hồ cũng thanh minh không ít. Nhìn bộ dạng nam nhân bị mình cưỡng ép xâm chiếm trước mặt này đang khóc thút thít, rõ ràng hiện thực không hề ăn khớp nhau, nhưng Minh Đồng lúc này lại cảm thấy đau lòng. Thân thể nam nhân cao lớn đó dường như bị đau đớn va chạm, chân thon dài cứng cáp bị đè ở trước ngực, chỗ bị buộc tiếp xúc đang bị phơi bày ra.  Chỉ thoáng cúi đầu nhìn, Minh Đồng đã nhìn thấy rõ cái miệng nhỏ đang chứa nam căn của hắn. Màu phấn đỏ mà nhỏ yếu, lúc này đang phun ra nuốt vào hết sức chống đỡ với hung khí.


Minh Đồng dùng ánh mắt cao cao thượng thượng nhìn xuống thấy tất cả, sự sung sướng lại càng dao động vọt tới, trong mắt phượng mang theo một tầng sương mù hàm tình lưu động câu hồn người, sau đó hắn thẳng lưng tiến vào. Xen vào gắt gao dây dưa trong dũng đạo chật hẹp cùng tràng bích nóng hổi như muốn hừng hực thiêu đốt người vậy. Một hồi Minh Đồng rút ra đẩy vào khiến Nam Lạc chân mày đã nhíu chặt lại thêm chặt hơn, rồi từng tiếng khàn khàn ngâm thấp quấy rối lòng người, mỗi lần hầu kết trượt theo nơi cổ họng hắn lại khiến Minh Đồng càng khó kiềm chế.


Minh Đồng chiếm đoạt càng thêm phần nóng bỏng, hắn ham muốn tiếp tục tấn công, một lần nữa đem người nam nhân vừa cao lớn vừa đáng thương ăn vào trong bụng.


Dịch nóng theo dũng đạo bắn vào chỗ sâu nhất của Nam Lạc. Minh Đồng mặt đỏ bừng cuối cùng cũng tiêu tán đôi chút, hắn cũng không để ý nam căn vẫn còn nằm trong dũng đạo ấm áp kia mà một tay ôm chầm lấy eo Nam Lạc, vứt bỏ suy nghĩ trong đầu, tựa vào ngực người kia, lập tức thiếp đi.


Minh Đồng lần đầu mở mắt, hắn còn nghĩ rằng mình vẫn nằm trong mộng. Hắn nhắm mắt lại, tiếp đi thêm lần nữa. Chỉ chốc lát sau, hắn lại lần nữa tỉnh dậy. Lần này, Minh Đồng không thể không cứng ngắc quay mặt sang cẩn thận quan sát, hắn chỉ hy vọng đây là cảm giác khó chịu sau khi say rượu.


Ngay khi hắn giật giật người thì phát hiện nam căn của hắn vẫn còn nằm ở trong ** của người nào đó, mà cảm giác xao động tình dục lại khiến hắn không nỡ bỏ đi, hắn thậm chí còn cảm giác được bên trong vẫn còn mềm mại thắt chặt hắn.


“Đáng chết...”


Một đêm thỏa thích đối với Minh Đồng mà nói cũng chỉ bình thường giống như hắn ăn cơm mà thôi, chẳng qua đối tượng lại đột nhiên biến thành Nam Lạc thành ra là chuyện hỏng bét. Minh Đồng hung hãn mắng, nhưng đối tượng chửi rủa lần này là chính bản thân hắn.


Cẩn thận rút người ra, bạch dịch từ bên trong dũng đạo liên tiếp tràn ra, chất dính nhờn vẫn còn đọng lại bên trên nam căn của hắn, nhìn như thế nào cũng đầy mê hoặc muốn lấy mạng người.


Dụ, dụ hoặc? Loại nam nhân này thì từ trên xuống dưới có nơi nào có thể dụ người hoặc dính người chứ?!


Minh Đồng đen mặt bước xuống giường, cứ như vậy trốn đi.


Cho đến ngày thứ ba hắn mới dám trở về phủ, Minh Đồng vẫn như cũ cảm thấy mấy ngày trước đó bản thân hắn nhất định là bị tẩu hỏa nhập ma nên mới cảm thấy nam nhân như vậy mới là tràn đầy sự hấp dẫn? Mà mấy ngày nay hắn ngủ đêm ở chỗ mấy tên nhạc quan, dáng người uyển chuyển mà hắn lại không thể nổi lên thú tính, hắn sợ rằng bản thân mình đã bị bệnh vào giai đoạn cuối rồi.


Minh Đồng ủ rũ cúi đầu mới vừa ngồi xuống ghế đã nhìn thấy trên bàn bày ra những món ăn mà hắn thích nhất, món măng khô hầm nhìn rất bình thường nhưng thủ nghệ chế biến lại rất phức tạp, màu vàng thơm ngon của nem rán giòn cũng không kém.


Minh Đồng ngơ ngác nhìn những thức ăn này, đột nhiên hắn cảm thấy giống như có vật gì cứng ngắc chặn ở nơi cổ họng khiến hắn khó thở, khóe mắt thì chua xót.
Sponsored content

(Đam mỹ, cổ đại) Thực định chung thân - Xuyên Bạch - Page 2 Empty Re: (Đam mỹ, cổ đại) Thực định chung thân - Xuyên Bạch

Về Đầu Trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết